THÁCH
Đố ai bỏ được lòng
tham
Để tôi bỏ gạo ăn gan muỗi rừng
Đố ai tát sạch Biển
Đông
Tôi triệt hết cỏ cả trong núi đồi
Đô ai chỉ đứng
không ngồi
Tôi thu hết ghế thả trôi lên nguồn
Đố ai ký phán thông
ngôn
Chung thành sự thật ôn tồn sử xem
Đố ai bỏ tính lèm nhèm
Tôi hóa ra lửa đốt đen cả trời
Đố ai thương hết mọi
người
Tôi dơ quả đấm đánh lui địa cầu
Đố ai không khóc
không sầu
Tôi bắt nước biển chìm sâu không cường .
Đố ai biết hết người
thương
Tôi hóa ra gió thổi tuôn bụi trần
Đố ai đứng vững một
chân
Tôi bảo kiến kềnh đến rước quanh vui
Đố ai không có tiếng
cười
Tôi bắt bà mụ đem phơi cho ròn ..?
Bùi Quang Thanh
95