Nẩy Kiều mượn cụ
Nguyễn-Du
LONG TRỜI LỞ ĐẤT
Găp hội này cổ kim có một Nước non nhà lối gót
Trung , Xô
Phóng tay phát động giảm tô Cường hào địa chủ cơ đồ
tịch thu
Xác kia coi tựa quân thù Còn mang các tích phạm đồ điều
tra
Trói trang dẫn đến trước tòa Trông lên thấy có một bà hai
ông
Mắng rằng quen thói ăn không. Bóc nột tô tức quịt công ngấm
ngầm
Bây giơ ai có hờn căm Tức thì bao kẻ săm săm bước vào
Hỏi rằng mày có biết tao ? Hôm nay gặp mặt muốn cào
mặt ra
Thằng kia cướp đoạt ruộng bà Lại còn hiếp chóc tới ba bốn lần
Một mình đứng giữa tần ngần Lửa phần khiếp sợ, lửa phần lo
âu
Toàn là những chuyện đâu đâu. Mang quàng lên cổ lên đầu người ta
Bảo rằng nhận lấy rồi tha Ngờ đâu nhận lấy tù vài
chục năm
Bấy giờ lòng những âm thầm Không câm thì cũng như câm đó mà.
Giây oan thoắt lại đưa ra Trở về chốn cũ quê nhà
như xưa
Bốn bề kéo đến như mưa Sạch sành sanh vét cho vừa
lòng dân
Tài cao khôn xóa thành
phần… Nghĩ mình còn biết cái
xuân là gì ?
Trong cơn sóng gió bất
kỳ Con ong cái kiến kêu
gì được oan
Ai làm cửa nát nhà tan ? Như chim lìa tổ ngổn ngang
bấy chầy
Ai đưa tôi đến chốn này Rừng thiêng nước độc đọa
đầy tấm thân
Đoái trông muôn dặm tử
thần Hồn quê theo ngọn mây
Tần xa xa
Từ khi cách trở sơn hà . Con thơ vợ dại quê nhà
cậy ai ?
Lệnh truyền tướng phủ sửa
sai là ngày ta có tương lai sáng
ngời
Trước ghi bõ ghét
những người.. Chẳng qua để lại trò
cươi về sau . /.
Hưng-Yên xuân
1955
Vĩnh cố :
Nguyễn-Văn-Sính . thôn Mạnh-Hoạch , xã Trung-Dũng
Huyện ân thi
(thảo)
Bùi-Quang
–Thanh chép
Xuân
2000